Thứ Tư, 25 tháng 1, 2012

Ngày Tết

Ngày tết là ngày bắt đầu của một năm mới với những hi vọng mới , niền tin mới và mơ ước mới . Tôi còn nhớ khi nhỏ tôi thích tết , thích cái không khí trước tết và đặc biệt là của đêm giao thừa , nhưng qua giao thừa tức là bắt đầu ngày mùng một tết trở đi thì tôi lại thấy hơi chán nản bởi lẽ lại sắp phải đi học , nói thật hồi còn nhỏ tôi không thích đi học cho lắm mãi cho đến khi tôi học cấp III mà cụ thể là cuối lớp 11 và sang cả lớp 12 tôi mới thích đi học có thể lúc đó tôi đã lớn hơn , tư duy chính chắn hơn một chút và cùng vì một phần lớn là tôi muốn đi học để trông thấy một người mà tôi hằng yêu mến . Thời gian dần trôi đi cho mãi tới tận bây giờ khi tôi đã trưởng thành hơn và có lẽ cũng đã chín chắn hơn trong nhận thức , giờ đây tôi vẫn thích tết , vẫn thích mùa xuân nhưng có lẽ cái thích của tôi bây giờ không còn như ngày xưa nữa cái cảm giác bồn chồn xao xuyến giữa những ngày xuân tự nhiên trong tôi đã với hẳn , tôi đang nghèo cảm xúc đi ư ? Tôi rất sợ điều này bởi con người thật sự sẽ trở nên nguy hiểm khôn lường nếu cảm xúc ngày một chai sạn , tôi đang lý giải cho việc này nhưng cũng chưa tìm ra một lời giải đáp nào cho thỏa đáng cả , tự nhiên tôi thấy mình cô đơn và rợn ngợp trong cuộc sống tự nhiên , thấy mình chả còn là chính mình nữa , tôi thấy nhớ bè bạn , cả ở xa cũng như ở gần mặc dù tôi có thể gặp họ suốt ngày có thể đi uống cafe hay thậm chí làm vài cốc bia vào buổi chiều tà để cùng nhau ngắm hoàng hôn dần xuống trên dòng sông Vàm Thuật thân quen . Nhưng lạ thay cái cảm giác thích thú , bâng khuâng lại không còn nữa , con người có lẽ khó nhất là hiểu chính mình cũng như người họa sỹ có lẽ khó nhất là tự phát họa chính chân dung của anh ta . Trở lại với những ngày tết vừa qua đối với tôi nó không nặng nề nhưng cũng không thú vị cho lắm nhưng thôi dù sao mùa xuân cũng đã tới mọi việc phía trước hãy cứ để thời gian tự giải quyết , ưu phiền chả giải quyết gì nhiều được mà còn khiến cho con người ta đi đến bế tắc . Hãy cho đời chút ơn vậy

1 nhận xét: