Chủ Nhật, 11 tháng 12, 2011

MOT LAN DU HOI NGHI THONG BAO KHAO CO HOC



Cuối tháng 9 vừa rồi tôi có dịp ra thủ đô Hà Nội để dự hội nghị thông báo Khảo Cổ Học , đây là một hoạt động thường niên của Khảo Cổ Học nước nhà . Thật thú vị ! Tại thủ đô tôi có dịp gặp gỡ nhiều nhà nghiên cứu , nhiều học giả lớn để nghe họ nói về những vấn đề còn tồn tại và tiếp tục cần được nghiên cứu của Khảo Cổ Học nước nhà . Trong giai đoạn sắp tới Khảo Cổ Học Việt Nam còn cần phải tiếp tục nghiên cứu khá nhiều vấn đề , việc tổ chức các cuộc hội thảo , hội nghị thông báo về Khảo Cổ Học là cần thiết ! Hy vọng sang năm tới 2012 tôi sẽ lại tiếp tục ra Hà Nội để dự buổi thông báo ý nghĩa này (Nhân đây cho tôi gửi lời cảm ơn chân thành tới nhà nhiếp ảnh tự do Hồ Chiến "Đồng thời là một nhà nghiên cứu khảo cổ học có kinh nghiệm" đã bấm máy cho tôi có những bức hình đẹp mặc dù về bản chất tất nhiên người được chụp phải đẹp trước )

Thứ Sáu, 9 tháng 9, 2011

Ngau Hung Ve Con Gai Hai Phong

Phụ nữ Việt Nam nói chung mang một nét đẹp rất hiền dịu và đầy bí ẩn của Phương Đông . Hải Phòng là một địa danh thuộc vùng đồng bằng Bắc Bộ của Việt Nam , nơi đây có một vị trí đặc biệt quan trọng , là một trong những cửa ngõ giao thương từ đồng bằng ra biển cả . Tôi đã đến Hải Phòng và rồi tôi tin rằng mình sẽ còn trở lại đây nhiều lần hơn nữa . Hải Phòng thật đẹp ! Nó không quá ồn ào và tấp nập như Tp.HCM hay thủ đô HÀ Nội , Hải Phòng mang một nét đẹp gì đó rất lãng mạn và đầy chất thơ . Tôi đã đến , đã bỏ ra hàng giờ để đi bộ trên những cung đường như : Quang Trung , Hai Bà Trưng , Cát Dài , Cát Cút , Trần Phú , Điện Biên Phủ , Lạch Tray , v..v..v.. Để Ngắm nhìn một phần của thành phố hoa phượng đỏ này . Có thể nói hoa phượng là một biểu trưng không thể thiếu cho Hải Phòng , là một nét tô điểm thêm cho thành phố cảng , nhưng điều làm cho tôi ấn tượng hơn cả khi nghĩ về hải phòng đó chính là người con gái đất cảng . Con gái Hải Phòng thật tuyệt vời , họ được trời phú cho một vẻ đẹp theo tôi là rất riêng và đầy cá tính , một vẻ đep của sự năng động , một vẻ đẹp của một cơ thể khỏe mạnh , một vẻ đẹp của sự chân thành , tôi đã gặp , đã nói chuyện và thậm chí là đã từng thầm yêu một cô gái đất cảng đấy các bạn ạ . Tất nhiên con gái Việt Nam như đã nói ở trên là rất đẹp , tôi không có ý so sánh con gái Hải Phòng với các cô gái khác ở mọi miền tổ quốc , đơn giản đây chỉ là suy nghĩ của cá nhân tôi và một vài ý kiến mà tôi có tham khảo thêm . Con gái Hải Phòng phải nói là thật sự quyến rũ , từ làn môi , mái tóc , nụ cười lẫn thân hình tuyệt mỹ của họ , làn da của họ dưới cái nắng hè hay làn gió se lạnh của mùa thu đều tràn trề sức sống , con gái Hải Phòng rất biết trang điểm và có lẽ họ cũng rất hợp thời trang , chiều đi bộ trên phố hít thở cái không gian của thành phố cảng dịp đầu xuân thật thú vị , và thú vị hơn nữa là những bóng hồng đất cảng trong những bộ áo ấm ngày đầu xuân . Trông họ thật đẹp , thật đáng yêu và cũng đáng để chúng ta bâng khuâng

Thứ Tư, 29 tháng 6, 2011

REMEMBER FOR JOHN












Biết nói sao đây , 10 tháng thực tập của John Vo đã kết thúc và thời điểm tôi viết bài này thì có lẽ John đang ngồi trên máy bay để trở về Mỹ . 11h 40 ' tối hôm qua John đã lên máy bay trở về , tạm biệt Việt Nam với những người thân và bạn bè , đối với tôi John là một người bạn , một người thân , một người anh em . Tình cảm sâu nặng thật khó nói bằng lời , hôm nay chẳng hiểu sao tôi cảm thấy hơi xao xuyến , và rồi tôi lái xe máy ra ngoài đường , đi vẩn vơ vào những con đường mà tôi và John đã từng đi qua , nhìn lại những quán cafe hay những quán ăn mà tôi và John đã từng ghé đến , đi qua con đường Vạn Kiếp quen thuộc , đi qua ngôi nhà John ở tự nhiên cảm thấy bâng khuâng , về nhà định đi ngủ nhưng lại không dễ ngủ , trở dậy thấy ngay ở đầu giường mình là tấm danh thiếp của John bỗng nghĩ ra một ý tưởng là sưu tập các hiện vật mà John tặng tôi hay có liên quan tới tôi và John . Bạn hãy cùng tôi xem qua chúng nhé






Thứ Năm, 28 tháng 4, 2011

Kỷ Niệm Về Một Giáo Viên Phổ Thông

Tôi đã đi qua rồi cái thời đi học phổ thông với đầy ắp những kỷ niệm , bạn bè , người yêu , thầy cô giáo . Không hiểu sao tôi luôn nhớ mãi về khoảng thời gian tuyệt đẹp này , hôm nay tôi sẽ nói về một người giáo viên chủ nhiệm đã để lại trong tôi biết bao Kỷ Niệm của cái thời cắp sách đó . Cô là giáo viên chủ nhiệm của tôi trong hai năm liên tục của thời cấp III , Cô là một giáo viên dạy tiếng anh rất giỏi , Cô là một người rất tận tâm với học trò , cô tên là Lê Huyền Thùy Dương . Cho tới tận bây giờ tôi vẫn nhớ rõ cả họ tên của cô chắc các bạn cũng hiểu là tôi quý trọng cô tới mức nào . Vâng ! Tôi thật may mắn khi hai năm cuối cấp được cô làm chủ nhiệm , được cô hướng dẫn , quan tâm , động viên trong những tháng ngày học tập căng thẳng nhất của năm học cuối cấp . Cô chủ nhiệm tôi từ năm học lớp 11 phải nói thật rằng tôi học anh văn rất dở nhưng lại rất thích tới tiết anh văn do cô dạy bởi lẽ đối với tôi học anh văn trong những giờ học của cô chẳng có gì là căng thẳng . Cô rất quan tâm tới lớp của chúng tôi , tôi tin rằng cô coi lớp của chúng tôi như một gia đình mà cô là một người mẹ đầy trách nhiệm . Tôi vẫn nhớ hai lớp học mà cô chủ nhiêm chúng tôi là 11 B8 và 12 C4 , trong hai năm tình cảm của cô đối với lớp tôi cũng như của lớp chúng tôi giành cho cô thật khó có thể nói hết bằng lời , tôi không bao giờ quên được những ngày tháng là học trò của cô , những ngày tháng bị cô la mắng , nhắc nhở nhưng cũng thật đầy ý nghĩa ! Chao Ôi ! cuộc đời như một dòng sông , giọt nước trôi đi không bao giờ trở lại , người thầy đúng là như một ông lái đò lặng lẽ đưa những vị khách của mình là những học sinh yêu dấu sang đến bến bờ của vinh quang mà cũng chả bao giờ họ đòi hỏi những vị khách đó phải đền đáp . Thời gian cứ trôi đi và đó là một quy luật tất yếu con người sẽ già đi và suy nghĩ cũng sẽ chính chắn hơn , bây giờ tôi mới cảm nhận được hết những tình cảm , sự quan tâm quý báu mà cô giành cho chúng tôi . Thật tình cờ hôm qua khi đi ngoài đường tôi đã gặp lại cô , cô không nhận ra tôi , nhưng tôi thoáng nhìn là đã nhận ra cô ngay , cô vẫn thế vẫn nét mặt như thế , tôi đã không chạy tới chào cô , không hiểu là tại sao nữa nhưng thôi tình cảm quý mến của tôi giành cho cô một người giáo viên chủ nhiệm của tôi thật là đong đầy và nhất định tôi sẽ đến thăm cô và cảm ơn cô đã dìu dắt tôi trong những năm tháng vất vả của một thuở học sinh

Thứ Hai, 28 tháng 2, 2011

HOA SUA

Hoa Sữa thật giản dị và mộc mạc , nó có thể mọc ở bất kỳ một con đường hay một con phố nhỏ nào , Mùi thơm của hoa sữa hơi nồng một chút bởi thế không phải ai cũng thích thứ mùi thơm mộc mạc này . Từ nhỏ cho đến năm mười tám tuổi tôi hoàn toàn không có một chút cảm nhận nào về hoa sữa , mặc dù có nghe nhắc đến tên của nó trên một số các tản văn mà tôi từng đọc . Khi bắt đầu học lớp 12 , bắt đầu có tình cảm với người khác phái , tôi mới biết đến mùi thơm của hoa sữa bởi vì khi đó, tôi thường ngồi ở một quán nước bên dưới một cây hoa sữa nồng nàn gần nhà người tôi thích . Khi đó , tôi mới chỉ ngửi thấy mùi thơm của hoa sữa chú chưa cảm nhận hết được mùi thơm đó . Phải công nhận rằng cứ mỗi buổi tối là hoa sữa lại có mùi thơm thật lạ , có lẽ mùi thơm đó kết hợp với khí trời mát mẻ , êm ả của buổi tối làm cho bản thân tôi thấy dễ chịu và thư thái hơn . Mùi thơm của hoa sữa hơi hắc nhưng lại dễ chịu nếu chúng ta ngửi nó một cách thoang thoảng , mỗi khi có những cơn gió nhẹ thổi qua là tôi lại vươn mình để hít thở cho thật thoải mái cái hương vị đặc biệt ấy . Quá khứ êm đềm là thế , thật đẹp với một mối tình còn e ấp chưa dám thổ lộ của một thời học sinh còn khờ dại và vụng về , thỉnh thoảng , tôi có đi qua con ngõ đó , cây hoa sữa vẫn còn , quán nước ngày xưa tôi hay uống cũng vẫn còn đó , chỉ có nhà bạn tôi là không còn ở đó nữa . Thời gia trôi qua , mọi thứ đều thay đổi , cứ mỗi lần đi ngang qua con ngõ đó là một lần tôi cảm thấy xao xuyến , bồi hồi , và bâng khuâng . Đôi khi tôi lại ngồi vào vị trí của mình trong quá khứ đã từng ngồi , uống một ly sữa nóng hay một tách cà phê để ngửi , để cảm nhận trọn vẹn mùi thơm của hoa sữa , để lục tìm kỷ niệm của một thủa trái tim còn trinh trắng , để tìm lại những xao xuyến bâng khuâng của một thời hoa mộng vô lo . Cây hoa sữa vẫn còn đó , vẫn tỏa mùi hương thơm nồng theo những làn gió làm bâng khuâng trái tim của biết bao con người đa cảm vì cảnh ? vì Tình ? Hay vì cả hai ? và tự nhiên tôi lại nhớ đến một câu hát :'' hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm có lẽ nào anh lại quên em ? Có lẽ nào anh lại quên em ?

Thứ Năm, 27 tháng 1, 2011

KY NIEM PHO THONG

Mỗi con người hầu như ai cũng có một thời cắp sách đến trường với bao kỷ niệm , đối với riêng bản thân tôi , kỷ niệm về một thời học sinh sâu sắc nhất đó chính là khoảng thời gian tôi học cấp ba . Cấp một , cấp hai không phải là không có kỷ niệm nhưng những kỷ niệm đó chưa được nhận thức rõ ràng bởi vì vào thời điểm đó tôi còn quá bé . Cấp ba chưa phải đã là người lớn , nhưng cũng đã không còn bé nữa rồi , đặc biệt là hai năm cuối cấp , lớp 11 và lớp 12 . Ở cái tuổi 17 , 18 đó phải nói rằng tâm hồn con người ta thật dễ xao động , thế giới tình cảm của tôi trong khoảng thời gian này nhìn chung là khá phức tạp và rất nhạy cảm , chính vì thế , những kỷ niệm mà tôi có được trong những năm học này đã khắc sâu trong tâm hồn của tôi . Giờ đây khi không còn học ở mái trường phổ thông nữa tôi mới thấy nhớ nhung những ngày tháng đã qua ! Tôi ao ước thời gian trở lại , tôi thèm nghe tiếng trống trường , tôi thèm những buổi học thêm , tôi thèm được ngồi vào vị trí của mình ngày xưa để được nghe thầy cô giảng bài và cũng là để nhìn ra dòng sông mà tôi thường mơ mộng . Chao ôi là nhớ , là thèm ! Ngày đi còn đi học phổ thông tôi đã không nhận ra thứ hạnh phúc mà mình đang có , để giờ đây nhớ lại mà thấy mình thật ngốc , thật phí phạm những khoảng thời gian tuyệt đẹp đó . Tôi thường hay mơ về mái trường xưa , ở đó tôi thấy mình thật hồn nhiên , thật vui vẻ , thật hạnh phúc , cứ mỗi lần mở một trang vở hồi học phổ thông mà tôi đã từng viết là một lần tôi xúc động là một lần tôi cảm thấy bồi hồi và nhớ nhung trào dâng từ tận đáy lòng mình . Mỗi lần đọc một bài thơ hay nhớ về một sự kiện gì đó có liên quan trong khoảng thời gian đi học này là tôi có thể liên tưởng ngay đến mái trường yêu quý , đến bạn bè , đến không gian cũng như thời gian với biết bao hoài niệm

Thứ Sáu, 21 tháng 1, 2011

Cuôc Song

Chẳng thể nào mà chúng ta có thể miêu tả hết được cuộc sống , vì sao vậy ? Cuộc sống thực tại thì đơn giản thôi , mỗi ngày ta làm những việc gì , đi đâu , yêu ai , ghét ai thì đều có thể kể ra được hết theo dạng nhật ký . Thế nhưng cuộc sống tâm hồn thì thật phức tạp , cảm xúc của con người luôn thay đổi , tôi không phải là chuyên gia tâm lý học nên không giải thích rõ lắm về quá trình diễn biến tâm lý , thế nhưng tôi hiểu được rằng tâm lý con người rất phức tạp thế nên có người với cùng một sự việc mới hôm nay buồn nhưng ngày mai lại vui . Cuộc sống trong tâm hồn phức tạp thế đấy , có người luôn hoài niệm , có người sống với thực tại hay có người khác lại sống với tương lai . Đa dạng và phức tạp tạo nên tâm lý nhưng có chung một điểm là tất cả đều phải tồn tại dù muốn hay không . Thật là nhàm chán nếu cuộc sống lúc nào cũng như một cái máy tính được lập trình sẵn . Và cũng thật là đáng thương nếu trong tâm hồn của một ai đó khô khan như dòng sông mùa cạn .Cuộc sống như thế thật là buồn phải không ? trôi đi một cách buồn tẻ , có lẽ tôi đa cảm chăng ? Bạn có nghĩ thế không ? có bao giờ bạn đã cảm thấy cô đơn , trống vắng trong cuộc sống này ? nhưng tôi nghĩ rằng cuộc sống cứ tiếp tục , mọi chuyện sẽ đến và trôi qua , bởi vì thời gian là luôn luôn chuyển động từng giây , và theo đó cuộc sống của bạn như con thuyền đi hết đại dương này rồi lại đến một đại dương mênh mông khác , trên quãng đường đó , cũng có lúc bạn gặp phải những sóng gió bão giông , nhưng nếu bạn vững tay lái thì con thuyền cuộc sống của bạn sẽ vượt qua bão táp để đi đến một khung trời bình yên nơi mà chỉ có ánh bình minh vào buổi ban mai nhẹ nhàng cũng như ánh hoàng hôn thật đẹp , đó là quy luật , bởi vì hết buồn thì phải đến niềm vui mà !

Thứ Bảy, 8 tháng 1, 2011

MOT BO BAN GHE MOI

Hic ! Thật không biết nói sao , hôm nay mới ngủ dậy thì bố đã đem bộ bàn ghế này về , nhà mình bây giờ tự nhiên lại thành chật hơn với bộ bàn ăn khổng lồ này . Cái bàn ăn cũ dự định là bỏ vô phòng mình , Hic , phòng mình đã bừa bộn , thêm bộ bàn ăn cũ vào chắc khỏi đi lại quá ! Nhưng không sao thú thật mình rất thích bộ bàn ăn này , chịu khó chật một tí mà đẹp cũng được ! He he . Phải nói thật mình có một ông bố quá đam mê đồ gỗ , bao nhiêu đồ gỗ trong nhà thế mà vẫn còn chưa đủ , kiểu này có lẽ chẳng mấy chốc mình phải ngủ trên bàn , sập , và ghế mất thôi !




Thứ Năm, 6 tháng 1, 2011

Một Lan đi khảo cổ (Archaeology)








Khảo cổ học là một ngành mà tôi rất đam mê ? Bởi vì sao , chúng ta có thể khai thác các thông tin từ dưới lòng đất . Các hiện vật tưởng như vô hồn nhưng đối với các nhà khảo cổ học thì đó lại là hiện vật quan trọng để nói lên quá khứ . Đã có nhiều người nói với tôi rằng tại sao lại học ngành Khảo Cổ ? Một câu hỏi quá vô duyên và ngớ ngẩn ! Theo họ thì trong thời buổi ngày nay người ta cần học một số ngành "Hot" như công nghệ thông tin , tài chính , thương mại , .. v..v.. Bạn hãy thử tưởng tượng mà xem nếu như không có người học khảo cổ học thì làm sao chúng ta có thể tìm tòi và nghiên cứu những vấn đề về quá khứ ? và khi đó những vấn đề của lịch sử sẽ chìm vào quên lãng ! Thật tệ nếu con người không biết về quá khứ của mình . Bởi thế tôi đã quyết định học khảo cổ , tôi tự hào về nghề này . Một số hình ảnh mà tôi chụp được khi đi thực tế tại di tích Gò Me , thuộc Đồng Nai , mời các bạn xem và cho ý kiến nhé !